- Suy tưởng, 612 trang kích thước 14.5cmx20.5cm, NXB: Hội nhà văn, 9/2005, ISBN 5105102217297;
- Cải cách và sự phát triển, 400 trang kích thước 13.5cmx20.5cm, NXB: Hội nhà văn, 12/2005, ISBN 137143;
- Văn hoá và Con người, 244 trang kích thước 13cmx20cm, NXB: Văn hóa Thông tin, 12/2006, ISBN 8935077016802;
- Cội nguồn cảm hứng, 420 trang kích thước 14.5cmx20.5cm, NXB: Hội nhà văn, 11/2008, ISBN 5105102217280;
- Đối thoại với tương
lai, 940 trang kích thước 16cm*24cm, NXB: Hội nhà văn, 3/2010, ISBN
218562.(Nguồn Wikipedia)
17 tháng 3 2012
Nguyễn Trần Bạt (sinh năm 1946 ở huyện Hưng
Nguyên, Nghệ An, Việt Nam) - doanh nhân, luật sư, nhà tư vấn, học giả, nhà sáng
lập InvestConsult Group (công ty tư vấn chuyên nghiệp đầu tiên ở Việt Nam về đầu
tư và kinh doanh ngay sau khi Việt Nam ban hành chính sách “Đổi mới” vào năm 1987).
Hiện nay (2010) ông đang là Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc công ty này. Công ty
InvestConsult Group có doanh thu hàng triệu USD mỗi năm. Ông đã được nêu danh
trong các cuốn sách Barons “Who’s Who in Vietnam”,
“Who’s Who in Asia Pacific”, “Who’s Who in the
World” và “The Global 500 Leaders for
the New Century” như một luật sư
và nhà tư vấn xuất sắc. Ông đã từng nhiều lần tư
vấn cho Chính phủ Việt Nam về các vấn đề kinh tế và chính trị.
Tiểu sử
Nguyễn Trần Bạt sinh năm 1946 ở huyện Hưng Nguyên, tỉnh Nghệ An. Cha ông từng học ở Hà Nội và đã đỗ Tú tài. Cha ông là
đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam từ trước Cách mạng tháng Tám, nhưng vì ông nội
và ông ngoại của ông là các địa chủ nên cha ông đã bị tạm dừng sinh hoạt Đảng
cho tới năm 1960.
Năm 1954, ông theo mẹ ra Hà Nội. Tại đây ông phải
vất vả kiếm sống. Ông từng phải bán nước chè dạo ở ga Hàng Cỏ.
Năm 1963, ông tham gia Quân đội Nhân dân Việt Nam.
Năm 1973, ông tốt nghiệp kỹ sư xây dựng cầu đường trường
Đại học Xây dựng.
Ông tiếp tục phục vụ quân đội cho đến năm 1975.
Ông còn có bằng cử nhân luật của Khoa Luật, Đại học
Quốc gia Hà Nội.
Ông từng giữ quyền chủ nhiệm một bộ môn nghiên cứu
khoa học tại Viện Khoa học Công nghệ Giao thông Vận tải.
Năm 1984, ông thôi việc Nhà nước.
Năm 1987, Nguyễn Trần Bạt khởi xướng việc thành lập
Văn phòng Xúc tiến các hoạt động sở hữu công nghiệp Việt Nam, tiền thân của
Công ty Sở hữu Công nghiệp INVESTIP thuộc Bộ Khoa học và Công nghệ Việt Nam.
Năm 1989, dưới sự bảo trợ của Viện Khoa học Việt
Nam, ông cùng với một số đồng nghiệp đã thành lập Công ty Tư vấn Đầu tư và Chuyển
giao Công nghệ (có tên giao dịch là InvestConsult Ltd). Kể từ đó, InvestConsult
Ltd. chuyển hướng sang cung cấp dịch vụ tư vấn cho các nhà đầu tư nước ngoài và
trở thành một trong những tổ chức đầu tiên của Việt Nam hoạt động trong lĩnh
vực này.
Các tác phẩm
Sách đã xuất bản của tác giả Nguyễn Trần Bạt:
PHẠM PHÚ NGỌC TRAI - Chủ tịch Công ty Tư vấn Kinh doanh hội nhập toàn cầu GIBC
Ông Phạm Phú Ngọc Trai là một trong những
nhà quản trị doanh nghiệp xuất sắc nhất Việt Nam và là một trong số ít những
nhà lãnh đạo doanh nghiệp nổi bật của Việt Nam trong suốt hai thập niên qua,
giai đoạn kinh tế đất nước bước vào thời kỳ đổi mới, hội nhập với kinh tế thế
giới.
Ông quê ở Quảng Nam, là hậu duệ của nhà cải cách vĩ
đại vào cuối thế kỉ thứ 19 Phạm Phú Thứ.
Ông từng là cán bộ Vụ Xuất Nhập khẩu Bộ Ngoại
thương, Phó Giám đốc Công ty nước giải khát quận 3, Chủ tịch Công ty nước giải khát
Tribeco, Công ty SPco rồi Công ty nước giải khát quốc tế IBC trước khi trở thành
Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc PepsiCo Đông Dương, người Việt Nam đầu tiên giữ
chức vụ lãnh đạo khu vực tại một tập đoàn đa quốc gia hàng đầu thế giới.
Khi làm việc cho Pepsi, ông đã vinh dự và suất sắc
đưa Pepsi Việt Nam 4 lần liên tiếp giành hạng nhất của giải thưởng DMK - giải
thưởng cao quý nhất của Tập đoàn PepsiCo toàn cầu mang tên của Donald M.Kendall
- Nguyên Chủ tịch và là người đồng sáng lập ra tập đoàn.
Sau gần 30 năm làm việc, từ năm 2010, ông Trai
chính thức nghỉ hưu sớm ở tuổi 55 để chuyển sang công việc của một nhà tư vấn
chiến lược kinh doanh cho các doanh nghiệp Việt Nam. Ông và những cộng sự của
mình sáng lập ra Công ty Tư vấn kinh doanh Hội nhập toàn cầu, viết tắt là GIBC.
(Nguồn Wikipedia)
ĐÀM BÍCH THỦY - Tổng Giám Đốc khu vực Đông dương Ngân hàng ANZ
Tổng giám đốc
khu vực Đông Dương của Ngân hàng ANZ hiện nay là bà Đàm Bích Thủy, cũng là nữ
lãnh đạo người Việt Nam có vị trí cao nhất trong các doanh nghiệp xuyên quốc
gia đang hoạt động tại Việt Nam.
Trong cuộc trò
chuyện với TBKTSG, bà cho rằng điều kiện thành đạt ngày nay dễ hơn trước nhưng "không có đường tắt đi đến thành công"
Theo chị,
phải làm gì để người nước ngoài tin cậy và giao phó trọng trách?
Để họ tin, mình
cần có nguyên tắc và hệ giá trị nhất định. Người nước ngoài sợ nhất những người
không có nguyên tắc và các giá trị bị thay đổi, đặc biệt trong công việc tài
chính. Nguyên tắc của bạn chính là chìa khóa đảm bảo cho sự vận hành và quản lý
rủi ro tốt.
Người Việt được
dạy phải khiêm tốn nên không biết “khoe” bản thân, vì vậy đôi khi người nước
ngoài không biết bạn mà lựa chọn. Tôi vẫn nói với nhân viên rằng nên tự tin mà
vẫn khiêm tốn. Hãy làm thế nào để anh vẫn đạt mục tiêu nhưng không trở thành
con người khác.
Tôi không nghĩ
ANZ là tổ chức nước ngoài vì tôi nhìn thấy hàng ngày 700 người Việt Nam vẫn làm
việc hăng say và hạnh phúc. Đó cũng là một đóng góp chứ. Nhiều người nói ngân
hàng là lĩnh vực của đàn ông nhưng tôi thấy may mắn vì được làm việc ở những
thị trường không quá kỳ thị phụ nữ. Con người ở đâu cũng giống nhau, không nên
phân biệt người Việt Nam
hay nước ngoài. Bất cứ công việc gì và ở đâu chúng ta cũng cần hành xử có lý có
tình.
Nhân duyên
đưa chị đến với ANZ?
Tốt nghiệp Đại
học Sư phạm Hà Nội xong, tôi cùng bốn người lập Invest Consult, một công ty tư
vấn đầu tư nước ngoài, vào năm 1988. Làm ở công ty sáu năm rồi tôi thi học bổng
Fulbright và sang Mỹ học M.B.A của trường Kinh doanh Wharton. Học xong, tôi về
làm việc tại Ngân hàng Đầu tư ANZ có trụ sở tại Singapore trong 10 năm.
Tôi chuyển sang
lĩnh vực ngân hàng đầu tiên chỉ vì muốn biết khi mình hay ai đó có một ý tưởng
thì bằng cách nào biến các ý tưởng đó thành hiện thực. Trước khi sang Mỹ, tôi
có đọc một cuốn sách về một nhà tài chính ở Mỹ đồng thời cũng là cựu sinh viên
Wharton: Michael Milken, người đầu tiên tạo ra trái phiếu có độ tín nhiệm thấp
(junk bond) làm thay đổi toàn bộ thị trường M&A quốc tế.
Khi ở
Singapore, tôi tham gia vào việc tư vấn tài trợ Nhà máy Điện Phú Mỹ. Lúc đó
chúng tôi mất ba năm mới hoàn thành khâu đàm phán hợp đồng tư vấn tài chính cho
dự án này với Chính phủ. Đó cũng là hợp đồng tín dụng đầu tiên của ngân hàng
nước ngoài được thực hiện theo phương thức không truy đòi (non-recourse) tại
thời điểm đó ở Việt Nam.
Sau đó, ANZ đề
nghị tôi về phát triển ngân hàng ANZ ở Việt Nam. Lúc đầu tôi không nhận vì nghĩ
việc đó rất “con mọn”. Khi tôi về, ANZ tại Việt Nam chỉ có hơn 100 người và tất cả
mới là khởi đầu. Tôi nghĩ mình sẽ làm tạm thời, nhưng sau đó tôi thấy những
niềm vui khó thay thế.
Đó là những
niềm vui nào?
Đối với tôi,
niềm vui “khó thay thế” là được thấy những cộng sự của mình ngày càng trưởng
thành trong công việc. Niềm vui trong đào tạo nhân sự khác hẳn niềm vui thực
hiện những giao dịch lớn, nó lâu dài hơn nhiều.
Điều gì
khiến chị ở lại với ANZ gần 15 năm rồi?
Đồng nghiệp
chính là lý do tôi ở lại. Chức vụ, lương bổng, bạn có thể kiếm được ở nhiều nơi
nhưng có một đội ngũ ăn ý và hòa hợp thì không dễ. Tôi hài lòng khi biết đa số
nhân viên của mình hài lòng và vui, đó là điều quan trọng với tôi. Nếu tôi hài
lòng nhưng nhân viên tôi luôn thắc mắc vì ý định của tôi không phù hợp với ý
định chung thì cần phải xem xét.
Chị đang
điều hành 1.300 con người, có nguyên tắc gì để làm tốt vai trò lãnh đạo?
Tôi có nguyên
tắc là nếu đã dùng người thì nên tin họ và cho người ta khoảng không đủ rộng để
thực hiện nhiệm vụ được giao. Nếu lúc nào mình cũng dè chừng thì rất khó để
khuyến khích người ta bỏ hết công sức, hay đưa ra ý nghĩ vì công việc chung.
Ai cũng có niềm
tự hào cá nhân nhất định, nếu mình biết khuyến khích thì người ta sẽ gắng đạt
được con số mà người ta biết mình muốn. Nhìn chung mọi người đều có lòng tự
trọng, tự hào trong công việc, không nhất thiết chỉ có việc làm vừa lòng “sếp”.
Tôi tin vào cách quản trị đó hơn.
Phương châm
sống của chị?
Có một số giá
trị cơ bản tôi tuân theo. Ví dụ như sự trung thực hay chỉ nên làm cho người khác
những điều mình cũng muốn được có. Tôi muốn sống đơn giản và gắng sống có ích.
Qua những trải
nghiệm của mình, tôi thấy tốt nhất không nên định kiến về bất cứ việc gì trước
khi mình thử và có kinh nghiệm thực sự. Hãy cứ thử và chấp nhận thử thách.
Chị có điều
gì nghĩ ngợi trên thương trường cũng như trong xã hội, đời sống của chị và mọi
người?
Cái mình băn
khoăn là bây giờ có những quan điểm coi nhẹ sự phấn đấu. Có người nghĩ rằng có
những con đường rất ngắn dẫn đến thành công nhưng nếu nó quá ngắn thì phải đánh
đổi giá trị gì đó. Tất nhiên điều kiện thành công hiện nay dễ hơn trước nhưng
không có đường tắt. Nếu dùng đường tắt không sớm thì muộn sự thành công mình
đạt sẽ không bền vững và rất dễ phải trả giá. Các CEO giỏi mà tôi biết hầu hết
đều có những tích lũy lâu và trải qua nhiều thăng trầm.
Việt Nam có
nhiều doanh nhân giỏi, song nền kinh tế chưa phát triển mạnh, điều này nghe có
vẻ nghịch lý?
Doanh nhân Việt
Nam
rất cởi mở, sẵn sàng thử mọi thứ và nắm bắt rủi ro. Nhưng nếu anh muốn làm một
công việc thì anh buộc phải rất hiểu nó mới nắm được nó. Kể cả ngay khi anh sẵn
sàng chấp nhận rủi ro nhưng anh phải quản lý nó tốt và luôn chủ động chứ không
phải làm liều.
Khả năng hợp
tác của doanh nhân Việt Nam
vẫn hơi thiếu. Người Việt vẫn thích cái của tôi. 100% “của tôi” tuy đáng giá 10
đồng vẫn hơn của chung nhưng trong đó tôi có 40 đồng. Mình ngại làm việc với
nhau và sự tin cậy với nhau vẫn ít. Vì không tin nhau nên khó cùng nhau làm
được cái gì lớn.
Theo VNEconomy
16 tháng 3 2012
GIẢN TƯ TRUNG - Hiệu trưởng trường Doanh nhân PACE - giantutrung.vn
Con người anh có một ma lực kỳ lạ. Một sức nóng dễ dàng lan toả bầu nhiệt huyết sôi sục sang những người xung quanh. Khả năng tập trung cao độ mọi suy nghĩ của mình về một hướng nhằm biến những điều không thể thành có thể đã đưa anh lên tầm “hiện tượng” xã hội. Anh thường làm những công việc chẳng giống ai. Và cho đến thời điểm này, giấc mơ ngông cuồng nhất của con người kỳ lạ này chính là: một ngày không xa, sẽ xuất khẩu giám đốc Việt Nam ra thế giới!Giản Tư Trung – Anh là ai?
Là
ông giám đốc bước chân ra ngõ lên ô tô? Là anh nhân viên quèn với đồng
lương ba cọc ba đồng? Là một thợ sơn lao động thủ công? một sinh viên
đại học xuất sắc? hay một giảng viên đứng lớp với thù lao cao nhất Việt Nam?...
Mọi chức danh đều đúng với Giản Tư Trung bởi anh đã từng kinh qua tất
cả các vị trí. Từ thương trường, quan trường đến khoa trường; từ làm chủ
đến làm công; từ làm cho Nhà nước, đến làm cho tư nhân, rồi ra nước
ngoài học việc... Không có việc gì mà anh chưa từng thử qua, để rồi đến
tận bây giờ, khi đã bước qua tuổi băm, trở thành hiệu trưởng một trường
đào tạo doanh nhân uy tín, anh vẫn chưa chịu dừng lại...
Giản
Tư Trung sinh ra ở một huyện nghèo khó của tỉnh Nghệ An. Mảnh đất học
nổi tiếng khắp 3 miền này trở thành một vườn ươm thuận lợi cho Trung
phát triển. Thời phổ thông, Trung từng nổi đình nổi đám với Giải Nhất
học sinh giỏi lý toàn tỉnh. Nhưng phải đến tận khi bước chân vào đại
học, ở vị trí Phó Bí thư đoàn trường, Trung mới phát huy được năng lực
của mình. Tham công tiếc việc, Trung ôm đồm cả việc học của mình, việc
chung của đoàn thể nhưng vẫn dành thời gian cho niềm đam mê kinh doanh
không thể lý giải.
Cái giá của kẻ cầm đèn chạy trước…
Chưa
có vốn, Trung lao vào làm búa xua công việc. Từ anh thợ sơn, thợ chụp
hình đến anh đi buôn phim cuộn…Đến cuối năm thứ 3, tích cóp được một số
vốn kha khá, Trung quyết định ra làm ăn lớn bằng việc thành lập Cơ sở
sản xuất nhựa Chợ Lớn.
Không
chỗ dựa, không người đỡ đầu, thiếu kinh nghiệm lại hiếu thắng, cơ sở
sản xuất của Trung đứng trên bờ vực phá sản. Anh chấp nhận thất bại đầu
đời một cách cay đắng. Nhưng thất bại cũng cho Trung một bài học vỡ lòng
trên thương trường và anh hiểu: thế nào là kinh doanh!
Cũng
may, cơ sở sản xuất nhựa của Trung rồi cũng được vực dậy. Trung thoát
khỏi cái bóng ám ảnh mỗi khi thoáng nghe thấy từ “nhựa”. Anh giao lại cơ
sở cho một người đồng sự và bắt đầu con đường tầm sư học đạo.
Bỏ vị trí giám đốc, Trung xách cặp làm anh nhân viên tại những tập đoàn hàng đầu thế giới để tìm hiểu sức mạnh thực sự đằng sau những công ty này là gì. Đặt mục tiêu trong 5 năm, làm việc ở 5 công ty với 5 vị trí công việc khác nhau nhưng đến công ty thứ 4, cảm thấy đã làm tạm đủ, Trung bắt tay vào thực hiện tham vọng lớn của mình.
Giấc mơ ngông của con kiến lửa
Từng thất bại, vấp ngã cay đắng rồi giành lại thành công, Trung chưa từng cạn niềm đam mê được là người tiên phong phát quang bụi rậm, “rắn rết”, mở đường đi mới. Quan niệm “nghĩ như voi, làm như kiến” đã khiến Trung vừa có được tầm nhìn xa trông rộng về mọi vấn đề, vừa không bao giờ bị bước hụt chân. Kiên trì đi từng bước chậm rãi, tha từng chút “mồi” về “tổ”, con kiến lửa Giản Tư Trung đã dần dần hiện thực hoá giấc mơ ngông xuất khẩu giám đốc bằng sự ra đời của Trường đào tạo doanh nhân PACE.
Chú trọng giá trị đào tạo thực, phủ nhận sự tồn tại của bằng cấp học vị, chương trình đào tạo của PACE tập trung nâng cấp chất xám cho các giám đốc, các chủ doanh nghiệp. Không chỉ “vá” những mảng trống trong kiến thức của họ, PACE còn xây dựng những viên gạch móng vững chắc trong kiến thức kinh doanh của các doanh nghiệp.
Giáo trình của PACE là minh chứng rõ nhất cho xu thế hội nhập nhưng cũng là bảng vàng thành tích ghi công trạng của Trung và các đồng sự. Tỉ mẩn thuyết phục các trường đào tạo uy tín của nước ngoài cung cấp giáo trình, tỉ mẩn nhặt nhạnh những gì tinh tuý nhất, phù hợp nhất với văn hoá Việt rồi lại tỉ mẩn húc đổ 3 bức tường cực lớn ngăn chất xám đổ vào nước Việt.
Một: Việt hoá giáo trình.
Hai: Rút ngắn thời gian đào tạo mà vẫn đảm bảo chất lượng (Từ 4,5 năm xuống còn 6 tháng).
Ba: Giảm chi phí đào tạo cho khoá học (Từ 100 triệu xuống không đến 1/10).
Cùng các đồng sự của mình, Giản Tư Trung đã thiết kế nhiều sản phẩm giáo dục mới lạ, made in PACE, hầu như chưa có mặt tại Việt Nam. Mỗi sản phẩm của PACE là một trí tuệ riêng, một tư tưởng, một cá tính không thể nhầm lẫn. Đây cũng là những sản phẩm mà các doanh nghiệp Việt Nam hiện đang rất cần và rất thiếu.
Chỉ 4,5 năm sau ngày thành lập, PACE đã tạo được uy tín nhất định và thu hút được hàng ngàn học viên cả trong và ngoài nước tham gia. “Đạo” của PACE đã phát huy được hiệu quả nhất định, ít nhất là đến lúc này.
Những triết lý sống của Giản Tư Trung
* Con người không phải được đánh giá bằng danh vị mà bằng chính những gì mà người đó đã làm được trong cuộc đời
* Đối với tôi, chơi chính là làm những gì mình thích và làm là chơi những gì mà mình không thích. Được làm những gì mình thích là sự hưởng thụ. Tôi tận hưởng điều đó và cảm thấy mình sinh ra là để rong chơi.
*Thước đo sự trưởng thành của một con người là trình độ tư duy nhận thức thức và sự trải nghiệm chứ không phải tuổi tác.
*Tiền là hệ quả chứ không phải mục đích của kinh doanh.
*Đừng cho người con cá, cũng đừng cho họ cần câu. Hãy cho họ động lực muốn được câu cá.
Bỏ vị trí giám đốc, Trung xách cặp làm anh nhân viên tại những tập đoàn hàng đầu thế giới để tìm hiểu sức mạnh thực sự đằng sau những công ty này là gì. Đặt mục tiêu trong 5 năm, làm việc ở 5 công ty với 5 vị trí công việc khác nhau nhưng đến công ty thứ 4, cảm thấy đã làm tạm đủ, Trung bắt tay vào thực hiện tham vọng lớn của mình.
Giấc mơ ngông của con kiến lửa
Từng thất bại, vấp ngã cay đắng rồi giành lại thành công, Trung chưa từng cạn niềm đam mê được là người tiên phong phát quang bụi rậm, “rắn rết”, mở đường đi mới. Quan niệm “nghĩ như voi, làm như kiến” đã khiến Trung vừa có được tầm nhìn xa trông rộng về mọi vấn đề, vừa không bao giờ bị bước hụt chân. Kiên trì đi từng bước chậm rãi, tha từng chút “mồi” về “tổ”, con kiến lửa Giản Tư Trung đã dần dần hiện thực hoá giấc mơ ngông xuất khẩu giám đốc bằng sự ra đời của Trường đào tạo doanh nhân PACE.
Chú trọng giá trị đào tạo thực, phủ nhận sự tồn tại của bằng cấp học vị, chương trình đào tạo của PACE tập trung nâng cấp chất xám cho các giám đốc, các chủ doanh nghiệp. Không chỉ “vá” những mảng trống trong kiến thức của họ, PACE còn xây dựng những viên gạch móng vững chắc trong kiến thức kinh doanh của các doanh nghiệp.
Giáo trình của PACE là minh chứng rõ nhất cho xu thế hội nhập nhưng cũng là bảng vàng thành tích ghi công trạng của Trung và các đồng sự. Tỉ mẩn thuyết phục các trường đào tạo uy tín của nước ngoài cung cấp giáo trình, tỉ mẩn nhặt nhạnh những gì tinh tuý nhất, phù hợp nhất với văn hoá Việt rồi lại tỉ mẩn húc đổ 3 bức tường cực lớn ngăn chất xám đổ vào nước Việt.
Một: Việt hoá giáo trình.
Hai: Rút ngắn thời gian đào tạo mà vẫn đảm bảo chất lượng (Từ 4,5 năm xuống còn 6 tháng).
Ba: Giảm chi phí đào tạo cho khoá học (Từ 100 triệu xuống không đến 1/10).
Cùng các đồng sự của mình, Giản Tư Trung đã thiết kế nhiều sản phẩm giáo dục mới lạ, made in PACE, hầu như chưa có mặt tại Việt Nam. Mỗi sản phẩm của PACE là một trí tuệ riêng, một tư tưởng, một cá tính không thể nhầm lẫn. Đây cũng là những sản phẩm mà các doanh nghiệp Việt Nam hiện đang rất cần và rất thiếu.
Chỉ 4,5 năm sau ngày thành lập, PACE đã tạo được uy tín nhất định và thu hút được hàng ngàn học viên cả trong và ngoài nước tham gia. “Đạo” của PACE đã phát huy được hiệu quả nhất định, ít nhất là đến lúc này.
Những triết lý sống của Giản Tư Trung
* Con người không phải được đánh giá bằng danh vị mà bằng chính những gì mà người đó đã làm được trong cuộc đời
* Đối với tôi, chơi chính là làm những gì mình thích và làm là chơi những gì mà mình không thích. Được làm những gì mình thích là sự hưởng thụ. Tôi tận hưởng điều đó và cảm thấy mình sinh ra là để rong chơi.
*Thước đo sự trưởng thành của một con người là trình độ tư duy nhận thức thức và sự trải nghiệm chứ không phải tuổi tác.
*Tiền là hệ quả chứ không phải mục đích của kinh doanh.
*Đừng cho người con cá, cũng đừng cho họ cần câu. Hãy cho họ động lực muốn được câu cá.
Để biết thêm chi tiết vui lòng tham khảo Website cá nhân Giản Tư Trung:
http://www.giantutrung.vn
ĐỖ THỊ KIM LIÊN - Chủ tịch HĐQT Công ty Cổ phần bảo hiểm AAA
“Bằng lòng với thực tại là tự giết mình”
Phước
Hà
Một cô gái cá tính, quyết định thay đổi
số phận, bứt phá để vượt qua nỗi ám ảnh của cái nghèo. Một doanh nhân bản lĩnh
và mạnh mẽ đã tạo nên AAA - thương hiệu bảo hiểm có tiếng tại Việt Nam. Một nhà
quản lý sâu sắc, tình cảm có thể sẵn sàng chia sẻ với nhân viên mọi vui buồn.
Và một người phụ nữ đảm đang, chu đáo luôn biết dành tất cả tình thương, trách
nhiệm cho người thân, xây nên tổ ấm gia đình như mơ… Thật khó để khắc họa hết
hoàn chỉnh bức chân dung về chị - Đỗ Thị Kim Liên, Tổng Giám đốc Công ty cổ phần
Bảo hiểm AAA.
Cô bé hiếu thắng…
Luôn so sánh và cố gắng hết mình để
vượt qua người khác, dường như Đỗ Thị Kim Liên là một cô bé hiếu thắng. Hiếu
thắng nhưng hay làm. Cha đi học ở Liên Xô, mẹ bươn trải lo cho cuộc sống gia
đình, còn anh chị lớn lại tham gia dân công nên mọi việc nhà đều do Liên quán
xuyến. Tuổi thơ của chị là những lúc tranh thủ để chơi nhảy ngựa, trốn tìm,
chơi đồ hàng với bạn bè cùng trang lứa, vì công việc nhà và chăm sóc cho 2 em
nhỏ đã chiếm hết thời gian. Lớn hơn một chút, chị tham gia vào công việc đồng
áng. Một buổi đến trường, một buổi đi chăn bò, cắt cỏ hoặc chăm lúa… Một cô bé
mới lớn, nhỏ con mà phải gánh trên vai rất nhiều việc.
Cực nhọc, vất vả nhưng cơm vẫn không đủ
ăn. Hoàn cảnh ấy khiến cô bé Kim Liên thấm thía cảnh nghèo. Tuy nhiên, do còn
nhỏ nên chị chẳng biết làm gì khác ngoài cố hết sức mình cho công việc. Kim
Liên luôn đặt cho mình một mục tiêu để phấn đấu, dù nó rất ngây thơ: “Trong
làng có cô bạn cùng lớp rất giỏi việc đồng áng. Ruộng lúa nhà bạn lúc nào cũng
xanh tốt, sạch cỏ nên tôi tự đề cho mình mục tiêu là phải làm hơn bạn. Lúa nhà
mình phải xanh tốt hơn nhà bạn”, chị kể. Với mục tiêu đó, chị rất chăm chỉ làm
việc. Hơn nữa, do mẹ đi buôn bán xa nhà suốt nên công việc nhà và đồng áng đã
trở thành trách nhiệm của chị. Vì vậy, chị luôn hoàn thành tốt công việc của
mình, đồng thời sớm hiểu được thế nào là giá trị của lao động. “Đứng trước cánh
đồng lúa đang phơi phới thì con gái, mình cảm nhận được một mùi hương rất đặc
biệt. Giống như mùi hương quyến rũ của cô gái 18 tuổi vậy. Có điều lạ là hương
thơm ngất ngây ấy chỉ có mình mình cảm nhận được. Nó giống như hạnh phúc khi
thấy thành quả lao động mà chỉ có người bỏ sức lao động ra mới cảm nhận được”,
chị cho biết.
Suốt những năm đi học, năm
nào Kim Liên cũng được bầu làm lớp trưởng. Cá tính, tháo vát, thông minh, cô
lớp trưởng Kim Liên có thể thay giáo viên chủ nhiệm điều hành các hoạt động của
lớp. Từ việc nhắc nhở lớp thực hiện nội quy của nhà trường, chủ trì sinh hoạt
lớp đến hướng dẫn lớp sinh hoạt ngoại khóa chị đều làm tốt mà không cần giáo
viên nhắc nhở. Có lẽ, những năm làm lớp trưởng là khoảng thời gian chị được rèn
luyện tố chất của một thủ lĩnh. Theo mỗi bước thăng trầm trên đường đời, tố
chất ấy lại được nuôi dưỡng và bồi đắp để hình thành nên một “nữ tướng” của AAA
hiện nay.
…Và hành trình tìm con đường sáng
Đến nay dù đã trở thành một nữ
doanh nhân thành đạt với cuộc sống đầy đủ tiện nghi, nhưng Đỗ Thị Kim Liên vẫn
không thể quên được tuổi thơ của mình. “Những kỷ niệm tuổi thơ cứ như thước
phim quay chậm. Nó không bao giờ phai nhạt trong tôi. Vốn là một trí thức, cha
tôi sớm biết rằng chỉ có tri thức mới giúp con mình thoát nghèo. Chính vì vậy,
ông rất nghiêm khắc với việc học hành của chị em tôi. Ông hướng chúng tôi theo
nghiệp giáo của mình. Cha tôi khắt khe đến nỗi khiến tôi sợ việc học luôn. Ban
ngày làm việc, ban đêm phải học bài đến khuya dưới ánh đèn dầu leo loét, trong
thời tiết khắc nghiệt của mùa đông miền Bắc thì ai chẳng sợ. Nhưng tôi vẫn vâng
lời cha và học”, chị kể.
Theo con đường cha chọn, Đỗ Thị Kim
Liên thi vào Khoa Ngữ văn, Trường Đại học Sư phạm II Hà Nội. Lên đại học, tuy
không còn làm lớp trưởng nữa, song chị vẫn nổi tiếng là sinh viên cá tính và
sôi nổi. Chị sẵn sàng đứng lên đấu tranh, phát biểu trước những điều không
đúng. Và để xóa tan nỗi ám ảnh về sự nghèo hèn, chị bắt đầu nghĩ đến việc kiếm
tiền tự lập. Ban đầu, chị cùng bạn bè mua thuốc tây rồi theo những chuyến tàu
lên vùng miền núi phía Bắc bán cho đồng bào dân tộc. Muốn có lãi trong các
chuyến đi, chị tìm cách đi tàu mà không mất tiền. “Ngồi ở toa xe này, thấy nhân
viên kiểm soát đi kiểm tra thì chạy sang toa xe khác. Nếu bị bắt thì đành xin.
Nhiều khi mấy chú kiểm soát viên cứ tưởng tôi sinh viên nghèo không có tiền về
quê nên tha cho”, chị cho biết. Lanh lợi nên chị kinh doanh rất thuận lợi, thu
nhập đủ lo cho cuộc sống của bản thân.
Hết buôn thuốc tây, Kim Liên lại nghĩ
ra cách ươm cây giống bán cho các lâm trường. Cha chị là giảng viên trường Đại
học Nông nghiệp I, được nhà trường cấp cho nhà ở trong khu nhà tập thể dành cho
giảng viên. Khu nhà này ở gần khu vườn của nhà trường nên chị nhờ cha thuê cho
mình mảnh vườn đó để cùng các bạn trong lớp ươm cây. Chăm chỉ, nhanh nhẹn, bao
giờ chị cũng là người làm nhanh và được nhiều hơn các bạn. Số tiền kiếm được
chị đưa cho cha lo việc học hành cho mình cùng các em. Chị tự hào vì suốt những
năm đi học mình không phải xin tiền bố mẹ. Nhưng lúc đó chị không biết rằng
ngoài số tiền kiếm được, chị còn được nhiều hơn sau mỗi công việc ấy. Đó chính
là những bài học, những kinh nghiệm kinh doanh thực tế rất quý giá.
Thời sinh viên của chị trôi qua với các
kế hoạch kinh doanh, các vụ làm ăn như thế. Năm 1989, tốt nghiệp đại học, chị
được phân công về dạy học tại Sóc Sơn, Hà Nội, sau đó là Mê Linh, Vĩnh Phúc. Kỷ
niệm về “đời” giáo viên của chị cũng rất nhiều, có lẽ sâu sắc nhất là lúc chị
đi thực tập. Khi ấy chị được phân công làm thay công tác chủ nhiệm lớp 11 tại
một trường phổ thông ở Sóc Sơn. Học sinh chỉ nhỏ hơn cô giáo 2 -3 tuổi nên chị
bị trêu chọc. “Ngày đầu tiên bước vào lớp, học sinh đứng dậy chào, mình kêu
ngồi xuống thì mấy học trò cao to ở cuối lớp không chịu ngồi xuống mà cứ đứng
nhìn mình chằm chặp”, chị kể. Là một người mạnh mẽ và cá tính nên chị xử lý
được ngay tình huống này. Chị “trả đũa” bằng cách không giảng bài, nói trước
lớp rằng tiết học đầu tiên là tiết học “nhìn” cô giáo, nhưng hôm sau chị sẽ
kiểm tra bài của hôm đó mà lẽ ra phải học. Cương quyết, dứt khoát, chị khiến
học sinh tâm phục, khẩu phục. Sau tiết học đầu tiên ấy, ai cũng biết đến cô
giáo Liên nghiêm khắc.
Nghiêm khắc nhưng vì rất nhiệt tình,
biết quan tâm và chia sẻ, yêu thương và có trách nhiệm với học trò nên Kim Liên
rất “được lòng” học sinh. Thậm chí, có phụ huynh còn đến gặp chị và nói rằng
“con tôi rất thích học cô”. Không chỉ hiểu rõ từng hoàn cảnh học sinh lớp mình
chủ nhiệm, chị còn hiểu rõ hoàn cảnh của từng học sinh ở các lớp mình đứng dạy.
Học sinh yêu quý chị không chỉ vì vậy, mà còn vì những bài giảng sâu sắc thấm
đẫm tính nhân văn của chị. Là giáo viên dạy Văn, một bộ môn có tính giáo dục
cao, Kim Liên hiểu rõ tầm quan trọng của nó nên các bài giảng của chị luôn xen
lẫn nhiều câu chuyện dí dỏm giàu tính nhân văn. “Như vậy sẽ khiến học sinh vừa
tiếp thu bài nhanh lại cảm thấy không nhàm chán”.
Tâm huyết, yêu nghề là vậy
nhưng thu nhập lại không đảm bảo cho cuộc sống của chị. “Tôi thấy cuộc sống sao
cơ cực quá. Nghèo vẫn hoàn nghèo. Dù học đại học, đã làm giáo viên - một nghề
cao quý, được người khác kính trọng, vậy mà về nhà tôi vẫn phải nuôi heo để
sống. Rời phấn trắng bảng đen là tôi vội vàng đạp xe về cho heo ăn, tắm cho đàn
heo mấy chục con. Cứ nghe tiếng xe đạp cọc cạch của tôi về đến đầu ngõ, cả đàn
heo đồng thanh réo lên như bản nhạc buồn”. Trong hoàn cảnh như vậy, càng ngày
Kim Liên càng cảm nhận được hết sự chua chát của cuộc sống. Chị chợt nghĩ không
lẽ mình cứ sống như vậy suốt đời. Không! Cái tôi trong chị không cho phép. Nó
không chấp nhận chị có cuộc sống như vậy. Và ý chí muốn bứt phá được hình thành
từ đó. Cuộc sống cơ cực chính là động lực để con người ta phấn đấu và vượt qua
hoàn cảnh. Chị cũng thế. Cái nghèo là nỗi ám ảnh lớn nhất, nhưng nó cũng là
động lực mạnh nhất cho chị tự tin bứt phá.
Vượt “vũ môn”
Quyết định bứt phá thoát khỏi cuộc sống
hiện tại là một quyết định táo bạo không dễ gì thực hiện với bất kỳ ai, với phụ
nữ lại càng khó khăn hơn. Song Đỗ Thị Kim Liên lại khác. Chị tin mình có đủ sức
mạnh để đi đến cùng ước mơ của mình, dù luật lệ gia đình chị lúc ấy rất khắt khe.
Cha chị luôn hướng các con của mình theo nghề nhà giáo cao quý. Nếu chị bỏ nghề
cũng có nghĩa là làm trái ý của cha. Biết vậy, nhưng chị vẫn quyết tâm với con
đường mình đã chọn. “Tôi muốn bứt phá, dẹp bỏ cái luật lệ của gia đình để ra
đi. Và tôi quyết định trốn”. Cuộc phiêu lưu tìm cuộc sống mới của chị bắt đầu
từ đây. Nói dối cha mẹ là xuống Hải Phòng, chị vay mượn tiền của một số bạn bè
một mình vào Vũng Tàu. Cứ nghĩ cuộc sống sẽ tốt hơn, Kim Liên đâu ngờ sự ra đi
của mình đã gây tai tiếng với áp lực lớn cho gia đình. Khi ấy, mọi người đồn rằng
chị vay 200 triệu đồng bỏ đi theo trai. Không chịu được áp lực của dư luận, bố
mẹ chị đi tìm và bắt chị về bằng được để giải thích việc này. Tuy nhiên, áp lực
từ phía gia đình và dư luận khiến Kim Liên càng thêm quyết tâm. Chị nhất quyết
không về và tự nhủ rằng phải làm việc thật chăm chỉ, khi giàu có rồi sẽ đường
hoàng trở lại quê nhà.
Đặt chân đến thành phố biển thơ mộng,
chị sống nhờ ở nhà người anh họ. Bị cuốn hút bởi cuộc sống nơi đây, ngọn lửa
nhiệt huyết trong chị càng thêm rạo rực. Được anh xin cho vào làm việc tại
Trường Trung cấp Du lịch Vũng Tàu, chị bắt đầu thực hiện ước mơ của mình. Vừa
học, Kim Liên vừa trau dồi khả năng ngoại ngữ. Nhưng, với cá tính mạnh mẽ, chị
không thể chấp nhận được một cuộc sống bình lặng, nhàm chán và nhạt nhẽo. Vậy
là, chị đăng ký thi tuyển làm thuyết minh viên cho Bảo tàng Bạch Dinh. Hình ảnh
những thuyết minh viên với tà áo dài tha thướt, duyên dáng giới thiệu cho khách
du lịch nghe về lịch sử, văn hóa của đất nước tạo cho chị một ấn tượng rất đặc biệt.
Cho nên, khi đã trở thành thuyết minh viên, chị làm rất tốt và được nhiều người
yêu quý. Ngay cả ban giám đốc của bảo tàng Bạch Dinh lúc ấy.
Khi cuộc sống dần ổn định, chị đưa em ở
quê vào và nuôi ăn học. Nhưng vốn “không chịu ngồi yên một chỗ” nên khi công
việc đang ổn định, chị lại nhận lời về làm cho một công ty dầu khí tại thành
phố Hồ Chí Minh. Công việc không phù hợp, chẳng bao lâu chị quay lại Vũng Tàu.
Nhưng chưa được bao lâu thì mẹ mất, Kim Liên phải ra Bắc để chịu tang mẹ. Sau
đó, chị tiếp tục vào Nam
nhưng lần này lại quyết định làm việc tại Sài Gòn. Chị xin vào bán sách tại nhà
sách Fahasa, rồi làm thêm công việc phát hành phim cho một hãng phim hoạt hình.
Công việc này đã giúp Kim Liên xây dựng được rất nhiều mối quan hệ. Nhờ sự chân
tình, cởi mở nên chị được nhiều người yêu mến. Rồi trong vòng xoáy của cuộc
sống, nghề bảo hiểm đến với chị như một cái duyên được sắp đặt trước. “Khi đó,
có một người bạn làm ở Công ty Bảo hiểm Bảo Minh hỏi tôi là có thích làm bảo
hiểm không? Chẳng biết gì về bảo hiểm nhưng tôi cũng đến thi tuyển”, chị kể về
duyên kỳ ngộ giữa mình và bảo hiểm, “Ngày đến dự tuyển, tôi bất ngờ khi thấy
công ty này nhỏ quá!. Song, khi mang tài liệu về đọc thêm, tôi thực sự bị
thuyết phục bởi ngành này. Dù đây cũng là kinh Doanh, nhưng Kim Liên nhận ra
rằng: “Bảo hiểm là ngành mang tính nhân văn cao”. Cho nên, chị quyết định thử
sức với vai trò là một cộng tác viên, một người làm việc bán thời gian.
Qua các mối quan hệ, chị biết đến dự án
cầu Mỹ Thuận. Rồi cũng nhờ một anh bạn, chị được tiếp xúc với nhiều quan chức
cấp cao của dự án này. Đặc biệt, ban quản lý dự án còn giới thiệu cho chị gặp
Thứ trưởng Bộ Xây dựng khi đó. Lần đầu gặp một cán bộ cấp cao, tuy sợ nhưng Kim
Liên cũng rất thẳng thắn khi nói chuyện với ông. Chị nhờ ông nói giúp để ban quản
lý dự án này chấp nhận ký hợp đồng bảo hiểm công trình với Bảo Minh. Song, chị
lại thật thà nhận mình chưa phải là nhân viên chính thức của Bảo Minh, và Bảo
Minh khi đó chỉ là công ty nhỏ, mới tách ra từ Bảo Việt, còn chị đang trong giai
đoạn thử việc thôi. Có lẽ chính vì quá thật thà nên chị đã có được cảm tình của
Thứ trưởng. Và ông đã nhận lời nói giúp chị. Kể lại câu chuyện lần đầu tiên đi
thuyết phục khách hàng, chị vẫn cảm thấy “sao mình ngây ngô thế?”. Lúc ấy chị
biết thứ trưởng và anh trợ lý dự án ngày hôm sau có chuyến công tác đi Úc, chị
hứa sẽ tiễn họ ra sân bay. Hăng hái lái xe máy đến Ban quản lý dự án cầu Mỹ
Thuận với ý nghĩ sẽ chở họ đi, chị “quê độ” khi biết họ đi bằng ô tô của cơ
quan. Nhưng có lẽ chính sự nhiệt tình và “ngây ngô” của chị khiến mọi người càng
thương chị hơn.
Tuy có sự giúp đỡ của nhiều anh em
trong Ban dự án Mỹ Thuận cũng như Thứ trưởng Bộ Xây dựng, nhưng Kim Liên vẫn
gặp khó khăn. Vì khi ấy Bảo Minh chỉ là công ty mới được thành lập, chưa có
nhiều hợp đồng lớn, đặc biệt là trong lĩnh vực xây dựng. Trong khi đó gói bảo
hiểm cho Mỹ Thuận lên đến nhiều tỷ đồng. Vậy là chị phải tự mình xoay xở. Chị
tìm gặp từ phòng nghiệp vụ của Tổng Công ty Bảo hiểm Bảo Minh đến những người
có kinh nghiệm khác để xin chỉ giáo và quyết tâm làm bằng được. Cuối cùng, dù
không ký được hợp đồng cho toàn bộ gói thầu, Kim Liên cũng đã nhận được một
phần trong gói thầu, mang về cho Bảo Minh một hợp đồng lớn. Những có lẽ điều
quan trọng hơn cả là chị đã trở thành người mở đường trong lĩnh vực bảo hiểm
xây dựng cho Bảo Minh.
Sau sự kiện này, cái tên Đỗ
Thị Kim Liên nổi như cồn tại Công ty Bảo Minh. Từ đây, sau cái duyên ban đầu,
nghề bảo hiểm đã dần trở thành niềm đam mê của chị.
Khi niềm đam mê bị thách thức
Thành công từ phi vụ làm ăn đầu tiên,
Đỗ Thị Kim Liên càng hăng say hơn với bảo hiểm. Từ công trình Mỹ Thuận, chị
tham gia vào nhiều công trình cầu đường nông thôn ở Đồng bằng sông Cửu Long.
Sau đó, chị chính thức trở thành đại lý cho Bảo Minh. Chị ký được nhiều
hợp đồng trong các công trình khác nhau. Bí quyết của chị bắt nguồn từ quan
điểm “lấy lợi ích khách hàng làm tiền đề”. Chị kể về lần làm bảo hiểm cho công
trình đường giao thông của Tổng Công ty Giao thông 8 tại Quảng Nam. Công trình
này đang xây dựng thì bị bão làm sạt lở, chị phải bay từ thành phố Hồ Chí Minh
ra để tìm hiểu. Chụp hình, giám định xong, chị đứng về phía khách hàng yêu cầu
Bảo Minh bồi thường. Việc làm này của chị đã khiến nhiều người trong công
ty hiểu lầm. Họ cho chị là “tay trong”, là chị đã ăn chia với khách hàng. Nhưng
Kim Liên đã bỏ qua tất cả những lời dị nghị để thực hiện nghĩa vụ của mình. Cuối
cùng Bảo Minh thuê một công ty giám định trung gian để làm việc. Cho đến tận 3
năm sau, bảo Minh mới xác minh chính xác và còn bồi thường cao hơn so với mức
ban đầu mà Kim Liên đã đề nghị.
Càng hiểu được giá trị nhân văn của bảo
hiểm, Đỗ Thị Kim Liên càng kiên quyết hơn trong việc đấu tranh bảo vệ quyền lợi
khách hàng. Nhưng chỉ ở vị trí là một nhân viên bình thường thì chị rất khó
khăn để làm việc đó. Ngay cả khi được anh em trong Phòng Khai thác Công ty Bảo
Minh tín nhiệm bầu làm trưởng phòng, chị vẫn cảm thấy không hài lòng với cách
giải quyết công việc, đặc biệt trong việc bồi thường cho khách hàng của công ty
lúc đó. Vì vậy, năm 2002, chị và một số anh em cùng chí hướng nghĩ đến việc
thành lập công ty riêng. Tuy nhiên, để mở một công ty tư nhân kinh doanh bảo
hiểm trong thời điểm đó không phải dễ, bởi nhà nước chưa khuyến khích việc này.
Khó khăn nối tiếp khó khăn, nhưng không
thể ngăn cản được ý tưởng và sự quyết tâm của chị. Bởi bảo hiểm giờ đây đã trở thành
mục đích sống của Kim Liên. Kiên trì với mục đích đó, Kim Liên ra Hà Nội thuyết
phục Vụ Bảo hiểm, Bộ Tài chính, rồi cả Chính phủ cho phép tư nhân mở công ty bảo
hiểm. Là một trong những người đầu tiên xin Chính phủ cho thành lập công ty bảo
hiểm tư nhân, chị đã thành công. Tuy nhiên, “việc thuyết phục chính phủ còn dễ
hơn là thuyết phục chồng”, chị nói vui. Mang ý tưởng mở công ty bảo hiểm nói
với chồng - anh Lê Toàn, chị bị phản đối ngay. Anh cho rằng chị ảo tưởng.
Thuyết phục anh mãi không được, chị phải nhờ một người bạn có chuyên môn là anh
Đinh Nam Thắng, con của nguyên Phó Chủ tịch Nguyễn Thị Bình, cũng là bạn thân
của chồng, thuyết phục giúp. Tin tưởng vào người bạn từng học chuyên ngành bảo
hiểm ở nước ngoài về, anh Lê Toàn đã đồng ý với chị. Sau này, chính anh lại là
người ủng hộ, giúp chị nhiều nhất. Có thể nói, sự thành công như hôm nay của chị
có vai trò rất lớn của anh.
Vạn sự khởi đầu nan, sóng mới yên thì
giông bão đã kéo đến. Ấy là khi chị đã thuyết phục được chồng thì khó khăn khác
đã ào đổ tới. Theo quy định, muốn thành lập một công ty bảo hiểm cần có 80 tỷ
đồng vốn pháp định. Đến lúc Kim Liên có được phép thành lập công ty thì chỉ còn
hai cổ đông là Ngân hàng Phương Nam và Ngân hàng Quân đội chịu góp vốn, do thời
gian xin giấy phép quá lâu nên những người bạn cùng chí hướng - những người hứa
sẽ góp vốn với chị - đã quay lưng. Không bỏ cuộc, hai vợ chồng chị tìm mọi
cách: “Vận động bạn bè không được, chồng tôi phải bán đồ đạc có giá trị trong
nhà, bán tháo đất đai, nhà cửa đang đầu tư. Thậm chí, ngôi nhà đang ở chúng tôi
cũng phải bán đi”, chị cho biết. Cuối cùng, công ty của anh chị cũng được thành
lập với tên gọi AAA. Cái tên ra đời từ ý tưởng của anh Lê Toàn. Cái tên này đáp
ứng đủ các tiêu chí mà chị đề ra từ ban đầu là: vừa dễ đọc, dễ nhớ, lại dễ tìm
kiếm khi công nghệ thông tin phát triển.
Bước vào kinh doanh, thách thức lớn
nhất đặt ra với chị là nhân lực. Để có một đội ngũ nhân viên trụ cột cần rất
nhiều thời gian. Mời những người có kinh nghiệm từ các công ty khác về là việc
quá khó với Đỗ Thị Kim Liên. “Vì còn quá trẻ, kinh nghiệm quản lý chỉ là 2 năm
làm trưởng phòng nên rất ít người tin và theo tôi”, chị chia sẻ. Chị chỉ còn
cách duy nhất là vừa đào tạo đội ngũ nhân viên mới, vừa tranh thủ mời những
người có kinh nghiệm khi có cơ hội. May mắn cho chị, năm đó Giám đốc Công ty
Bảo Minh - Nguyễn Nam Cường, sếp cũ của chị mới về hưu. Không bỏ lỡ, chị đến
mời ông. Sau vài tháng chị kiên trì thuyết phục, ông Cường cũng đồng ý. Bên
cạnh đó, chồng chị cũng giúp rất nhiều trong việc mời người giỏi về công ty.
Vốn có uy tín trong giới kinh doanh, lại có khả năng thuyết phục, anh đã mời
được nhiều người của Công ty Bảo hiểm Bảo Việt sang đầu quân cho AAA. Từ đó,
đội ngũ nhân viên trụ cột của AAA dần hình thành. Theo quan điểm của Đỗ Thị Kim
Liên thì: “Một tướng khó kiếm, vạn quân dễ tìm. Khi đã có tướng giỏi rồi thì
quân sẽ tự tìm đến”.
AAA có đội ngũ nhân sự hùng hậu như
hiện nay là nhờ uy tín của Lê Toàn. Nhưng chỉ đúng một phần, hầu hết “cánh chim
đầu” đàn của AAA là do uy tín của anh mà có là một sự thật, song người giữ họ
trụ lâu dài với AAA thì lại nhờ chính bản lĩnh của kim Liên. Quan điểm của chị
là “phải luôn làm công tác thu hút nhân tài, vì bằng lòng với thực tại có nghĩa
là đang tự giết mình”. Nếu hỏi nhân viên của AAA về bà tổng giám đốc này thì
rất nhiều người khâm phục chị trong cách đối nhân xử thế. Chị luôn coi đồng
nghiệp, nhân viên như anh em trong nhà vậy. Không chỉ chia sẻ khi họ có tang
gia, hiếu hỉ; chị còn có thể ngồi hàng giờ liền để nghe những cô nhân viên trẻ
tuổi tâm sự về chuyện yêu đương… Với chị, đó là cách điều hành doanh nghiệp,
bởi: “Trong lúc khó khăn, chới với nhất, các em coi mình như cái phao cứu sinh
vậy!” Cảm thông, chân tình, chị dần nhận được tình cảm của các nhân viên. Họ
coi chị như người thân. Thậm chí, nhiều người đã tin tưởng và tâm sự cùng chị
cả những chuyện mà họ chưa bao giờ nói với người thân.
Phải chăng chính nhờ cách
điều hành đặc biệt này mà chị đã tạo ra một đội ngũ nhân viên đoàn kết, thương
yêu nhau như ruột thịt cho AAA? Giờ đây, AAA đã có một đội ngũ hơn 700 nhân
viên giỏi nghiệp vụ và luôn cống hiến hết mình cho công ty.
Không chấp nhận là cái bóng
Từ một người chưa có nhiều kinh nghiệm
điều hành, Đỗ Thị Kim Liên đã dần trưởng thành và trở thành một nhà quản lý
xuất sắc. Thành công ấy bắt nguồn từ chính sự nỗ lực của bản thân chị. Nhưng nó
cũng có sự góp sức không nhỏ của anh Lê Toàn, chồng chị. Người ta thường nói:
“Đồng vợ đồng chồng, tát biển Đông cũng cạn”. Câu nói này đúng với vợ chồng
chị. Vốn kinh qua nhiều công việc kinh doanh khác nhau, anh có rất nhiều kinh
nghiệm thương trường. Và anh đã trở thành người thầy của chị. “Anh dạy tôi từ
cách ứng xử với nhân viên, các ăn mặc, đi đứng đến quản lý, điều hành. Cứ như
vậy, theo thời gian, tôi trưởng thành lên khi nào không biết”.
Chịu ảnh hưởng từ chồng, coi chồng là
người quan trọng tạo nên thành công của mình; tuy nhiên, chị lại không quên
rằng mình mới là nhạc trưởng trên sân khấu. Chị bảo: “Nếu như chấp nhận làm cái
bóng của người khác, đến lúc nào đó mình sẽ bị cái bóng đó che kín. Điều quan
trọng là phải biết học hỏi, biến cái hay của người khác thành cái của mình”.
Dường như quan điểm ấy được chị áp dụng triệt để trong mọi hoàn cảnh, với mọi
người chứ không chỉ riêng chồng mình. Với một người thầy khác là nguyên Phó Chủ
tịch nước Nguyễn Thị Bình, chị cũng áp dụng cách này. Từ nhỏ chị đã thần tượng
bà và thật may mắn khi chồng chị lại là bạn thân với con bà. Có cơ hội tiếp
xúc, bà dần trở thành người thầy, người mẹ tunh thần của chị. Có khó khăn gì
trong cuộc sống cũng như trong kinh doanh, chị lại đến chia sẻ với bà. “Chỉ cần
nói chuyện, nghe từng câu chuyện bà kể là tôi biết ngay mình phải làm gì. Tôi
học bà từ cách đi lại, cách đứng trên diễn đàn đến cách đàm phán. Tất nhiên
không phải tôi bắt chước mà là tôi học bà, rồi biến nó thành của mình”.
Sự lớn mạnh của AAA là thành quả rõ
ràng nhất cho sự học hỏi không ngừng đó. Bản lĩnh, ham học hỏi cộng với việc
hành trang là hai chữ “tâm” - “tài” làm kim chỉ nam cho mọi hoạt động, từ
một trường phòng, giờ chị đã điều hành doanh nghiệp có số vốn lên đến hơn 1000
tỷ đồng với hơn 700 nhân viên. Dưới sự điều hành của chị, AAA tăng trưởng không
ngừng. Doanh thu năm sau cao hơn năm trước, tăng trưởng trung bình đạt
150%/năm. Công ty liên tục đa dạng hóa sản phẩm. Trong đó có nhiều sản phẩm mới
như bảo hiểm điện thoại di động, bảo hiểm y tế toàn cầu, bảo hiểm chăm sóc phụ
nữ… Hệ thống quản lý được ứng dụng công nghệ hiện đại. Từ một công ty với văn
phòng chưa nay 16m2, hiện nay chi nhánh và văn phòng đại diện của
AAA đã có mặt ở hơn 40 tỉnh thành. Điều đáng nói là trong giai đoạn hiện nay,
khi nền kinh tế thế giới và trong nước đang có nhiều khó khăn, nhưng AAA vẫn
phát triển tốt. Chưa dừng lại ở đó, bà chủ của AAA còn đang thực hiện nhiều dự
án khác như hợp tác với Công ty Vinamotor xây dựng trạm dừng chân trên các
tuyến quốc lộ, đầu tư bất động sản, khai thác tàu biển…
Với những gì đã làm được, Đỗ Thị Kim
Liên thực sự tỏa sáng. Tuy nhiên, chị cũng không bao giờ quên những người thầy,
những người bạn, những người đồng nghiệp đã giúp đỡ, tạo điều kiện cho chị khẳng
định bản thân. Trong đó có gia đình chị. “Bạn khó mà thành công nếu không có
một gia đình hạnh phúc. Tôi may mắn có được người chồng hiểu đến mọi ngõ ngách
trong tâm hồn mình. Anh chăm chút cho tôi từ những điều nhỏ nhất trong cuộc
sống. Anh như một người thầy, một người bạn, thậm chí có lúc như người cha,
người mẹ của tôi vậy”, chị nói về chồng với tất cả sự yêu thương. Có một người
chồng hết lòng thương yêu, những đứa con ngoan ngoãn là động lực lớn nhất để
chị phấn đấu, nỗ lực trong công việc.
Gia đình là niềm tự hào lớn nhất của
chị, cho nên dù bận rộn đến mấy, chị luôn dành thời gian cho gia đình. Sẵn sàng
vào bếp nấu những món ăn ngon mà chồng ưa thích, bất kể lúc nào cũng có thể sắp
xếp thời gian để làm một bữa tiệc nhỏ cho gia đình, đó là cách chị vun đắp cho
hạnh phúc của mình. Bằng bí quyết đó, chắc chắn “lâu đài” hạnh phúc của chị sẽ
được xây cao mãi. Chính điều này giúp chị yean tâm điều hành AAA ngày càng phát
triển rộng khắp và vững mạnh hơn.
VÕ THÀNH TÂN - Ông chủ của Doanh nghiệp sách Thành Nghĩa
Đã có nhiều người nói về anh với một chữ Tài để thành danh, một chữ Tâm của sự trọn nghĩa vẹn tình. Doanh nghịêp do anh quản lý hôm nay đã trỡ thành một thương hiệu đầy uy tín mà ở đó Tâm – Tài cùng hội tụ và tỏa sáng. Anh chính là Doanh nhân Võ Thành Tân – Tổng Giám đốc Doanh Nghiệp Sách Thành nghĩa Thành Phố Hồ Chí Minh.
Câu chuyện của anh không phải là một phép màu của sự may mắn. Đó là câu chuyện thắm những giọt mồ hôi và nước mắt của một người luôn mang khát vọng làm giàu cho mọi người, cho cuộc đời.
DẤN ẤN KHỞI NGHIỆP
Sinh ra và lớn lên từ một vùng quê nghèo Nghĩa Hành – Quảng Ngãi: gia đình lại đông anh em, vì vậy những năm tháng tuổi thơ của Võ Thành Tân cũng đầy cơ cực. Điều ấy đã nhen nhúm trong tâm trí của cậu bé Tân một ý thức sớm tự lập. Thấm thía hết nỗi nhọc nhằn, anh càng quyết tâm học thật tốt với ý nghĩa “Chỉ có học mới giúp bản thân thoát khỏi cảnh nghèo khổ”. Chính từ suy nghĩ đó, Tân đã chú tâm vào việc học hành để mở mang kiến thức và nuôi chí làm giàu.
Năm 1983 sau khi tốt nghiệp cấp 3 ở quê nhà, Tân vào Thành Phố Hồ Chí Minh học Đại học. Sau những buổi đến trường, anh không vui chơi như những bạn bè cùng trang lứa mà xin đi làm thêm để kiếm tiền mua giấy bút đi học. Bao nhiêu khó khăn, gian khổ đã chồng chất lên đôi vai của một sinh viên nghèo nhưng ham học và chịu khó. Và từ những khó khăn vất vả ấy đả hun đúc, rèn luyện cho Tân một nghị lực, ý chí để sau này Tân đã vượt qua bao gian lao khó nhọc, vươn lên lập thân, lập nghiệp.
Rồi những năm ngồi giảng đường Đại học cũng trôi qua. Cả quãng đời niên thiếu đầy gian khổ, nhọc nhằn, giờ đã sang trang mới, giục anh nuôi chí lớn. Dành dụm được ít tiền, anh mở một ki-ốt nhỏ, chuyên bán sách cũ và sách giáo khoa, sách luyện thị Đại học. Tuy nhiêu, anh thừa hiểu rằng, đường đi không chỉ có hoa hồng và vòng nguyệt quế không dành cho người nản chí. Anh tự răn mình như vậy và cố gắng khắc phục bằng mọi cách…
TẦM NHÌN XA RỘNG
Đam mê sách từ khi còn là sinh viên, Võ Thành Tân bắt đầu xây dựng hoài bảo từ hai bàn tay trắng với một lòng quyết tâm và sự nổ lực không ngừng. Từ kinh nghiệm của bản thân và học hỏi ở những người đi trước; đặc biệt, với nhận định chính xác về lĩnh vực sách, văn hóa phẩm ở những năm 90 chưa được chú ý phát triển. Võ Thành Tân đã nắm bắt được nhu cầu và sự phát triển tất yếu của thị trường văn hóa phẩm ở TP.HCM cũng như cả nước. Thế là vào giữa năm 1993, Nhà Sách Thành Nghĩa đầu tiên ra đời, vỏn vẹn có 5 nhân viên.
Rất quyết đoán và đặc biệt là luôn có tính chiến lược dài hạn, Võ Thành Tân rất tâm đắc khi chọn ngành sách báo. Anh cho rằng, ngành này cũng như nganh thực phẩm, người ta bắt buộc sử dụng hằng ngày nên sức cầu luôn lớn và có thể dự đoán được. Với tố chất nhanh nhạy trong kinh doanh, sau 5 năm hoạt động, đến năm 1998, Thành Nghĩa ghi dấu ấn đậm trong “bước nhảy lớn” – theo cách nói của anh – bằng việc ra đời nhà sách đồ sộ nhất bây giờ với 70.000 đầu sách, tọa lạc ngay tại trung tâm TP.HCM.
Còn nhớ những ngày đầu khi còn trong trứng nước, khả năng cạnh tranh chưa cao, kinh nghiệm chưa dày dạn,… Võ Thành Tân ngày càng khẳng định bằng những phương thức kinh doanh hiệu quả, điều đó được thể hiện qua sự thành công của DN Sách Thành Nghĩa. Ký ức mà cho đến tận bay giờ, vị Tổng Giám Đốc này vẫn còn nhớ như in trong tâm trí của mình, đó là: “Những lần muốn đọc sách chỉ có cách mượn chuyền tay”. Cũng chính vì ký ức tuổi thơ của anh với những tháng ngày cơ cực ấy đã luôn là một động lực để anh vượt qua bao gian lao vật vả của cụôc đời.
Để trở thành một chuỗi hệ thống nhà sách trên toàn quốc, cạnh tranh được với các đơn vị cùng ngành khác,anh phải có tầm hình xa rộng, mà theo anh thì: “Tôi có chiến lược kinh doanh của mình và có chiêu thức cạnh tranh mà đối thủ phải kiêng dè: Phong cách phục vụ tận tình, chu đáo của đội ngũ nhân viên và một tập thể đoàn kết”.
Niềm say mê hay nhiệt huyết đều ở ngay trong tim, trong óc mình, Võ Thành Tân đã kinh qua bao công việc, bao đoạn trường, giờ vẫn thấy điều quan trọng là sự đam mê và nghị lực. Thiếu nó thì khó thành công!
“TỶ PHÚ” TỪ NHỮNG TRANG SÁCH”
Khơi nguồi từ sự giám nghĩ giám làm và sự nhạy bén, Võ Thành Tan đã khẳng định uy tín của mình. Nhớ lại những ngày đầu khởi nghiệp, anh chia sẽ: “Tôi vừa học vừa kinh doanh và theo ngày tháng sách thắm dần vào da thịt, hơi thở rồi trở thành nổi đam mê của mình lúc nào không biết”.
Để đáp ứng nhu cầu ngày càng lớn và đa dạng của thị trường văn hóa phẩm, Võ Thành Tân quyết định mở rộng quy mô kinh doanh theo hướng chuyên nghiệp. Mô hình siêu thị sách là một bước đi tiếp của DN Sách Thành Nghĩa với việc đa dạng hóa các mặt hàng văn hóa phẩm trên cơ sở lấy sách làm trọng tâm phát triển. Năm 1998, Doanh nghiệp ra mắt Siêu thị Sách Nguyễn Văn Cừ 1. Đến năm 2000, doanh nghiệp càng khẳng định vị trí của mình trên thị trường sách nói chung khi Siêu thị Sách Nguyễn Văn Cừ 2 tiếp tục được khai trương. Không dừng lại ở đó, doanh nghiệp còn vươn rộng ra phạm vi cả nước. Điều này chứng tỏ, mỗi lần ra một quyết định chuyển hướng hay một quyết định mở rộng kinh doanh là một lần Võ Thành Tân lại thể hiện sự sắc sảo, tinh nhạy với thị trường của mình.
Sau 17 năm kể từ khi anh mở một ki-ốt nhỏ, chuyên bán sách cũ và sách giáo khoa đầu tiên, đến nay, tên hiệu Nhà Sách Nguyễn Văn Cừ trở thành thương hiệu của DN Sách Thành Nghĩa và có mặt ở mọi miền: Hà Nội, Đà Nẵng, Quảng Ngãi, Đồng Nai, Phú Yên, Đồng Tháp, Nghệ An, Thanh Hóa, Quảng Bình, Ninh Thuận, Bình Thuận, Tiền Giang, Bến Tre, Tây Ninh,…và 18 cơ sở tại TP.HCM. Đặc biệt, Thành Nghĩa là doanh nghiệp sách duy nhất trong cả nước có thư viện riêng, “Thư viện Văn Ba” tại số 9, đường Nguyễn Tát Thành, Q4. Đây là nơi tổ chức và giới thiệu về thân thế sự nghiệp cũng như chuyên đề về tư tưởng của Chủ Tịch Hồ Chí Minh và lịch sử Đảng cộng sản ViệtNam. Thư viện này còn thường xuyên tổ chức triển lãm sách về các vị anh hùng dân tộc, được đông đảo các nhà nghiên cứu và bạn đọc quan tâm đánh giá cao.
Không chỉ vậy, vị “thuyền trưởng” này còn có nhiều đóng góp cho ngành in và xuất bản, đặc biệt là phát hành sách đến tận tay bạn đọc, qua mạng lưới phát hành rộng khắp cả nước. Bình quân mỗi năm, Võ Thành Tân đầu tư trên 50 tỷ đồng cho mục tiêu phát triển, chính vì thế mà đến nay DN Sách Thành Nghĩa có 40 nhà sách, siêu thị quy mô lớn tại nhiều tỉnh thành từ Bắc tới Nam, trở thành kênh phân phối sách thuộc lớn nhất trong toàn quốc và mỗi ngày đưa đến tay bạn đọc hàng trăm nghìn cuốn sách các loại.
Không chỉ là một Giám đốc danh nghiệp kinh doanh giỏi, anh còn là một Nhà báo, Giám đốc điều hành, kiêm Trưởng đại diện của ”Tạp chí Văn Hiến Việt Nam” tại TP.HCM, “Ông bầu” của đội bóng đá Thành Nghĩa – Quảng Ngãi, Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị 4 Công ty Cổ Phần In Bến Tre, Phú Yên, Gia Lai, Đức Nghĩa.
KINH DOANH ĐỂ PHỤNG SỰ XÃ HỘI
Có những thành công này không phải do ngẫu nhiên, mà anh phải đánh đổi bằng biết bao sự nhọc nhằn, vất vả để tạo dựng ngày một vững mạnh và đi tới thành công. Anh rất vui khi DN Sách Thành Nghĩa mở rộng qui mô hoạt động nhưng luôn chú trọng đến chất lượng hàng hóa và chất lượng dịch vụ. Bên cạnh việc đa dạng hóa các đề tài, doanh nghiệp còn đầu tưkhai thác chiều sâu của tác phẩm, đặc biệt là những công trình nghiên cứu văn hóa và các loại sách về văn hóa dân tộc.
Theo Tổng Giám đồc Võ Thành Tân, thành công của một doanh nghiệp không chỉ ở khả năng nhạy bén kinh doanh mà còn bắt đầu từ quan niệm: “Tạo sự đoàn kết thống nhất cho mọi nhân viên trong doanh nghiệp là sức mạnh lớn nhất dẫn đến sự thành công”. Đối với người thuyền trưởng này, thì anh là người gương mẫu cho tình đoàn kết, luôn tạo điều kiện để người dân quê anh được làm việc trong “một mái nhà chung” – DN Sách Thành Nghĩa. Đây còn là sự giúp đỡ về mặt tinh thần mà theo anh, thì: “Tôi làm bằng cả trái tim của người con đối với quê hương”.
Song song với công việc kinh doanh, anh còn tổ chức nhiều hoạt động từ thiện, văn hóa, văn nghệ, thể dục thể thao. Hàng năm. Doanh nghiệp của anh đã đóng góp hàng tỷ đồng giúp đồng bào miền trung bị thiên tai, hỗ trợ dân nghèo tại số địa phương, mổ mắt miễn phí cho người nghèo, xây dựng nhà tình thương, thành lập quỹ học bỗng cho Võ Thành Châu hỗ trợ những tài năng trẻ cũng như cập học bỗng cho học sinh nghèo. Ngoài ra, Doanh Nghiệp Sách Thành Nghĩa còn là đơn vị tài trợ chính cho đội tuyển bóng đá Thành Nghĩa – Quảng Ngãi.
Là một doanh nhân có rất nhiều hoạt động đóng góp cho xã hội, ở vị trí Tổng Giám đốc Doanh Nghiệp Sách Thành Nghĩa, làm kinh doanh không đơn thuần là sinh ra lợi nhuận mà còn là để có điện kiện giúp đỡ, xây dựng cộng đồng, phát triển quê hương, đất nước.
Ở tuổi ngoài 40, Võ Thành Tân nhận thấy đã đến lúc mình tập trung sức lực, niềm đam mê và kiến thức tích lũy cho chương mới của cuộc với những tham vọng lớn. Theo anh, Sách là nguồn trí thức vô tận. “Tôi sẽ cố gắng làm chiếc cầu nối giữa người đọc với người tri thức. Xem đây là một nổ lực góp phần xây dựng và phát triển nền kinh tế tri thức và sự hội nhập vững vàng của đất nước vào nền kinh tế thế giới”.
Dường như anh đã dành trọn vẹn cuộc sống cho những “trang sách cuộc đời”…
Thương hiệu Thành nghĩa, Nhà Sách Nguyễn Văn Cừ và thư viện TLS Văn Ba đã nhận được các giải thưởng và cúp vàng thương hiệu nhiều năm liền. DN Sách Thành Nghĩa cũng đã vinh dự nhận giải thưởng “sao vàng đất việc” với sản phẩm đạt chất lượng cao, đáp ứng được tiêu chuẩn hộp nhập quốc tế. Tổng Giám đốc Võ Thành Tân được bình chọn là một trong 9 gương mặt doanh nhân trẻ xuất sắc của TP.HCM năm 2006.
NGÔ BẢO CHÂU - Giáo sư Toán học
Ngô Bảo Châu (sinh ngày 28 tháng 06 năm 1972 tại Hà Nội) là nhà toán học nổi tiếng với công trình chứng minh Bổ đề cơ bản cho các dạng tự đẳng cấu do Robert Langlands và Diana Shelstad phỏng đoán. Ông cũng là người Việt Nam đầu tiên giành được Huy chương Fields. Tính đến năm 2010, ông là nhà khoa học trẻ nhất Việt Nam được Hội đồng Chức danh Giáo sư Nhà nước Việt Nam phong học hàm giáo sư.
Tiểu sử
Ngô Bảo Châu sinh ngày 28 tháng 6 năm 1972 tại Hà Nội.
Thời niên thiếu, ông là học sinh Trường Thực nghiệm Giảng Võ, Trường THCS Trưng Vương,
và sau đó học tại khối chuyên toán Trường Trung
học phổ thông chuyên Khoa học Tự nhiên, Đại học Tổng hợp Hà Nội cũ, nay là Đại học Khoa học Tự nhiên, Đại học Quốc gia Hà Nội. Ông đã hai lần
đoạt huy chương vàng Olympic Toán học Quốc tế tạiAustralia năm 1988 và Cộng hòa Liên
bang Đức năm 1989, và cũng là người Việt Nam đầu tiên giành 2 huy chương
vàng Olympic Toán quốc tế.
Là sinh viên Trường Đại học Paris VI (Université Pierre
et Marie Curie) và Trường Sư phạm Paris (École normale supérieure Paris, ENS
Paris) từ năm 1992 đến năm 1994, rồi sau đó là sinh viên cao học và nghiên cứu
sinh của Trường Đại học Paris XI (Université
Paris-Sud 11) dưới sự hướng dẫn của Giáo sư Gérard Laumon,
Ngô Bảo Châu bảo vệ Luận án tiến sĩ năm 1997, trở thành nghiên cứu viên củaTrung tâm Nghiên cứu Khoa học Quốc
gia Pháp (CNRS) từ năm 1998, lấy bằng Habilitation à Diriger les Recherches (HDR)
năm 2003 và sau đó được bổ nhiệm làm giáo sư toán học tại Trường Đại học Paris XI năm 2004.
Cũng trong năm này, ông được trao tặng giải Nghiên
cứu Clay của Viện Toán học Clay cùng với Giáo sư Gérard Laumon vì
đã chứng minh được Bổ đề cơ bản
cho các nhóm Unita. Năm 2005, khi được 33 tuổi, Ngô Bảo Châu được nhà nước Việt Nam
phong đặc cách hàm giáo sư và trở thành vị giáo sư trẻ nhất của Việt Nam tính
đến thời điểm đó.
Năm 2007, ông đồng thời làm việc tại Trường Đại học Paris XI, Orsay, Pháp và Viện nghiên cứu cao cấp Princeton,
New Jersey, Hoa Kỳ. Trong năm 2008,
ông công bố chứng minh Bổ đề cơ bản
cho các đại số Lie hay còn gọi là Bổ đề cơ bản Langlands. Cuối
năm 2009,
công trình này đã được tạp chí Time bình chọn là 1 trong 10 phát
minh khoa học tiêu biểu của năm 2009.
Với các công trình khoa học của mình, Giáo sư Ngô Bảo Châu
được mời đọc báo cáo trong phiên họp toàn thể của Hội nghị toán học thế giới
2010 tổ chức ở Ấn Độ vào ngày 19 tháng 8 năm 2010. Tại lễ khai mạc, giáo sư đã được
tặng thưởng Huy chương Fields. Trước đó, khi biết tin sắp nhận giải
Fields, ông đã tranh thủ nhập quốc tịch thứ
hai với hy vọng giải thưởng cũng sẽ đem lại vinh dự cho các nhà
toán học Pháp. Kể
từ ngày 1 tháng 9 năm 2010, ông là giáo sư tại Khoa Toán Trường Đại học Chicago. Ông đã phát biểu khi nhận giải
rằng "Đến một lúc nào đó, bạn làm toán vì bạn thích chứ không phải để
chứng tỏ một cái gì nữa" hay vì đam mê giàu có hoặc sự nổi tiếng. Nhằm
khuyến khích nền khoa học nước nhà, Chính phủ Việt Nam đã trao tặng Ngô Bảo
Châu một căn hộ công vụ trị giá 12 tỷ VNĐ ở tòa nhà Vincom, Hà Nội. Mặc dù có nhiều ý kiến
khác nhau xoay quanh việc nhận căn hộ nhưng ông khẳng định giải thưởng này là
xứng đáng. Ngày 9/3/2011, phó thủ tướng chính phủ và bộ Giáo dục đã công
bố Quyết định thành lập Viện Nghiên
cứu cao cấp về Toán và quyết định bổ nhiệm ông Ngô Bảo Châu làm
giám đốc khoa học của Viện.
Tháng 4 năm 2011, Tổng thống Pháp Nicolas
Sarkozy quyết định trao tặng ông Huân chương Bắc đẩu Bội tinh của nhà
nước Pháp và ông đã chính thức sang Pháp nhận giải này vào ngày 27 tháng 1 năm
2012 tại điện Élysée.
Gia đình
Ngô Bảo Châu sinh ra trong một gia đình trí thức truyền
thống. Ông là con trai của Giáo sư, Tiến sĩ khoa học ngành cơ học chất lỏng
Ngô Huy Cẩn, hiện đang làm việc tại Viện Cơ học Việt Nam. Mẹ
của ông là Phó Giáo sư, Tiến sĩ dược
Trần Lưu Vân Hiền, công tác tại Bệnh viện Y
học cổ truyền Trung ương, Việt Nam. Ông là cháu của Ngô Thúc Lanh, một Giáo sư
toán viết cuốn sách Đại số đầu tiên.
Năm 22 tuổi (1994), sau khi học xong thạc sĩ ở Pháp,
Ngô Bảo Châu lập gia đình với Nguyễn Bảo Thanh, người bạn gái học chuyên Toán
cùng anh tại Trường THCS Trưng Vương, Hà Nội. Đến tháng 8 năm 2010, hai người có với
nhau ba người con gái: Ngô Thanh Hiên (sinh năm 1995), Ngô Thanh Nguyên
(sinh năm 2000)
và Ngô Hiền An (sinh năm 2003).
Quan điểm chính trị
Theo BBC
Vietnamese, GS Ngô Bảo Châu cho biết ông đã gửi một bức thư kiến
nghị về dự án Bauxit ở Tây Nguyên vào ngày 29 tháng 5, 2009 nhưng tới thời điểm
phỏng vấn là ngày 13 tháng 12, 2009, ông vẫn chưa nhận được hồi âm. Nội dung
của lá thư theo ông cho biết là đề cập đến chính sách thực dân mới của chính
quyền Trung Quốc về khai thác khoáng sản trên toàn câu và đặc biệt là tại Tây
Nguyên, ông cũng đưa ra cảnh báo: "phần có hại thì cầm chắc, phần có lợi
thì mong manh”.
Đồng thời trong cuộc phỏng vấn này, ông cũng cho hay ông có
theo dõi sự kiện Viện Nghiên
cứu Phát triển (IDS), một Viện nghiên cứu và phản biện chiến
lược tư nhân do Giáo sư Hoàng Tụy và
Tiến sỹ khoa học Nguyễn Quang A đứng đầu, đã giải thể sau
khi Viện này cho rằng một quyết định quản lý khoa học của Chính phủ ban hành
năm 2009 là bất hợp lý. Và ông đã cho biết quan điểm của mình về vụ này như
sau: "Tôi có theo dõi tuy không chi tiết như giới nhà báo. Nhưng một xã hội
mà không biết lắng nghe các ý kiến phản biện là một chuyện tương đối dở”
Trong vụ án Cù Huy Hà Vũ, Ngô Bảo Châu nói ông
"vốn không đặc biệt hâm mộ" ông Cù Huy Hà Vũ, nhưng cho rằng ông Vũ là
"một con người không tầm thường. Như Hector người thành Troy, như Turnus
người Rutuli hay như Kinh Kha người nước Vệ, ông Vũ không hề sợ hãi khi phải
đối mặt với số phận của mình… " đồng thời cũng chỉ trích chính
quyền và tòa án rằng họ đã "cố tình làm mất thể diện quốc gia" khi
"bắt ông (Vũ) bằng hai bao cao su đã qua sử dụng", xử "nửa công
khai, nửa bí mật", và "từ chối thực hiện thủ tục tố tụng".
Sau vụ bình luận gây nhiều tranh cãi này, vào ngày 11 tháng
4, 2011, blog cá nhân của GS. Ngô Bảo Châu có tên Thích học toán đã tạm đóng
cửa và đặt ở chế độ cá nhân. Ngày
10 tháng 5 năm 2011, tức gần một tháng sau Báo Công an Nhân dân đăng bài của tác
giả Quý Thanh, cho rằng Ngô Bảo Châu đã "ngộ nhận" về Cù Huy Hà Vũ,
và rằng ông đã "quá tùy tiện khi đặt Cù Huy Hà Vũ ngang với những biểu
tượng anh hùng”. Bài báo cho rằng sự "ngộ nhận" của Ngô Bảo Châu đã
"vô tình trở thành một luận cứ tâm lý có lợi cho những kẻ ngu dốt hoặc cơ
hội cổ súy cho chiêu bài dân chủ",
và sự "thổi phồng những cá nhân không xứng đáng" sẽ "tạo ra sự
hoang mang trong xã hội và sự sụp đổ của niềm tin”.
Công trình
Giáo sư Ngô Bảo Châu chụp hình cùng 1 số sinh viên và đồng
nghiệp ở Christ Church Meadow, Trường Đại học Oxford, Anh
Công
trình khoa học
Ngô Bảo Châu (2008), Le lemme fondamental pour les algebres de Lie, arΧiv:0801.0446..
Laumon, G.; Ngô, B. C. (2004), Le lemme fondamental pour les groupes unitaires, arΧiv:math/0404454..
Ngô Bảo Châu (2008), Le lemme fondamental pour les algebres de Lie, arΧiv:0801.0446..
Laumon, G.; Ngô, B. C. (2004), Le lemme fondamental pour les groupes unitaires, arΧiv:math/0404454..
Câu nói nổi tiếng
Đến một lúc nào đó, bạn làm toán vì bạn
thích chứ không phải để chứng tỏ một cái gì nữa.
Không phải ai cũng có khả năng để đạt giải
Nobel hay Fields, nhưng ai cũng có thể sống để cuộc sống của mình có ý nghĩa.
Bám theo lề là việc của con cừu, không
phải việc của con người tự do.
Không thể lấy sự cẩu thả và sự sợ hãi làm
phương pháp bảo vệ chế độ.
ĐỌC NHIỀU
-
[KINH SÁCH – MỤC ĐÍCH VỊ NHÂN SINH | KỲ 7] “Sách là người bạn trung thành và yên tĩnh nhất, chúng là những nhà cố vẫn dễ tiếp cận và khôn ng...
-
VŨ GIA HIỀN Ông tiến sĩ kiêm nhiều “vai diễn” Hiếm ai như ông, cùng một lúc say mê rất nhiều lĩnh vực từ khoa học, một nhà nghiên cứu vật...
-
CUỐN SÁCH VỀ 45 ĐỜI TỔNG THỐNG MỸ, TỪ GEORGE WASHINGTON ĐẾN DONALD TRUMP, TÁI BẢN NHÂN CUỘC BẦU CỬ NĂM NAY. Sách xuất bản lần đầu năm 1980, ...
-
Phạm Công Tắc – tự là Ái Dân, biệt hiệu Tây Sơn Đạo, là một trong những nhà lãnh đạo hệ thống tôn giáo của đạo Cao Đài Chân dung Danh Nh...
-
Isaac Newton là một nhà vật lý, nhà thiên văn học, nhà triết học, nhà toán học, nhàthần học và nhà giả kim người Anh, đ...
-
"Phải làm việc chăm chỉ và làm việc khôn ngoan, để sống sao cho không bao giờ phải hối tiếc". Đó là lời tâm niệm của Trần Hải Li...
-
Bác sĩ Nguyễn Duy Cương đồng thời là một diễn giả chuyên nghiệp, một chuyên gia hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực phát triển cá nhân và k...
-
Albert Einstein – Nhà vật lý lý thuyết người Đức, được công nhận là một trong những nhà vật lý vĩ đại nhất mọi thời đại Albert Ein...
-
Franz Kafka (3 tháng 7 năm 1883 - 3 tháng 6 năm 1924) là một nhà văn lớn viết truyện ngắn và tiểu thuyết bằng tiếng Đức, đ...
-
Võ Quốc Thắng – Doanh nhân, Nhà sáng lập Công ty Cổ phần Đồng Tâm Võ Quốc Thắng (sinh ngày 9 tháng 12 năm 1967) là đại biểu Quốc hội Việ...
DANH MỤC
- A
- ABRAHAM LINCOLN
- ANH HÙNG
- ARTHUR ASHE
- B
- BÁC SĨ
- BÀI CA
- BENJAMIN SPOCK
- C
- CA SĨ
- CẦU THỦ
- CEO
- CHA ĐẺ
- CHÍNH KHÁCH
- CHÍNH TRỊ
- CHÍNH TRỊ GIA
- CHỦ TỊCH
- CHỦ TỊCH HĐQT
- CHỦ TỊCH NƯỚC VIỆT NAM
- CHUYÊN GIA
- CHUYÊN GIA GIÁO DỤC
- CÔNG CHÚA
- D
- DANH NGÔN
- DANH NHÂN
- DANH NHÂN CỔ ĐẠI
- DANH NHÂN PHILIPPINES
- DANH NHÂN VĂN HÓA THẾ GIỚI
- DANH NHÂN VẦN
- DANH NHÂN VẦN A
- DANH NHÂN VẦN B
- DANH NHÂN VẦN C
- DANH NHÂN VẦN D
- DANH NHÂN VẦN Đ
- DANH NHÂN VẦN E
- DANH NHÂN VẦN F
- DANH NHÂN VẦN G
- DANH NHÂN VẦN H
- DẠNH NHÂN VẦN I
- DANH NHÂN VẦN J
- DANH NHÂN VẦN K
- DANH NHÂN VẦN L
- DANH NHÂN VẦN M
- DANH NHÂN VẦN N
- DANH NHÂN VẦN O
- DANH NHÂN VẦN P
- DANH NHÂN VẦN Q
- DANH NHÂN VẦN R
- DANH NHÂN VẦN S
- DANH NHÂN VẦN T
- DANH NHÂN VẦN V
- DANH NHÂN VẦN W
- DANH NHÂN VIỆT
- DANH NHÂN VIỆT NAM
- DANH SĨ
- DANH VẦN M
- DỊCH GIẢ
- DIỄM XƯA
- DIỄN GIẢ
- DIỄN VĂN
- DO THÁI
- DOANH NHÂN
- ĐẠI KIỆN TƯỚNG CỜ VUA
- ĐẠI THI HÀO
- ĐẠI TƯỚNG
- ĐẤT NƯỚC
- G
- GIẢI NOBEL
- GIÁM ĐỐC ĐIỀU HÀNH
- GIẢNG VIÊN
- GIÁO DỤC
- GIÁO SĨ
- GIÁO SƯ
- GỐC BALTIC
- GỐC DO THÁI
- GỐC PHÁP
- GỐC PHI
- Günter Wilhelm Grass
- H
- HOA KỲ
- HỌA SĨ
- HOÀNG ĐẾ
- HOÀNG ĐẾ NHÀ LÝ
- HOÀNG ĐẾ VIỆT NAM
- HOÀNG TỬ
- I
- J.K ROWLING
- KHOA HỌC - CÔNG NGHỆ
- KHOA HỌC - TỰ NHIÊN
- KINH SÁCH - MỤC ĐÍCH VỊ NHÂN SINH
- KINH TẾ
- KỸ SƯ
- L
- LIÊN BANG XÔ VIẾT
- LINH MỤC CÔNG GIÁO
- LUẬN VỀ DANH NGÔN
- LUẬN VỀ DANH NGÔN & DANH NHÂN
- LUẬT SƯ
- M
- MARTIN LUTHER KING
- MỤC SƯ
- N
- NAPOLEON HILL
- NGHỆ NHÂN
- NGHỆ SĨ
- NGUYỄN ĐÌNH THI
- NGUYỄN TRÃI
- NGƯỜI ANH
- NGƯỜI ÁO
- NGƯỜI BỈ
- NGƯỜI DO THÁI
- NGƯỜI ĐOẠT GIẢI NOBEL
- NGƯỜI ĐỨC
- NGƯỜI IRELAND
- NGƯỜI ISRAEL
- NGƯỜI MỸ
- NGƯỜI MÝ
- NGƯỜI NGA
- NGƯỜI PHÁP
- NGƯỜI SCOTLAND
- NGƯỜI VIỆT
- NGƯỜI VIỆT NAM
- NGƯỜI Ý
- NHÀ BÁC HỌC
- NHÀ BÁO
- NHÀ CHẾ TẠO
- NHÀ ĐỊA CHẤT
- NHÀ ĐỘNG VẬT HỌC
- NHÀ HÓA HỌC
- NHÀ HÓA HỌC. NHÀ NGỮ PHÁP
- NHÀ HÓA SINH
- NHÀ HOẠT ĐỘNG CÁCH MẠNG
- NHÀ HOẠT ĐỘNG XÃ HỘI
- NHÀ KHOA HỌC
- NHÀ LÃNH ĐẠO
- NHÀ LẬP TRÌNH
- NHÀ NGHIÊN CỨU
- NHÀ NGHIÊN CỨU Y KHOA
- NHÀ NGOẠI GIAO
- NHÀ PHÁT MINH
- NHÀ PHỤC HƯNG
- NHÀ SÁNG CHẾ
- NHÀ SÁNG LẬP
- NHÀ SINH HỌC
- NHÀ SINH LÝ HỌC
- NHÀ SINH VẬT HỌC
- NHÀ SOẠN KỊCH
- NHÀ SỬ HỌC
- NHÀ TẠO MẪU
- NHÀ THIÊN VĂN
- NHÀ THIÊN VĂN HỌC
- NHÀ THÔNG THÁI
- NHÀ THƠ
- NHÀ THƠ. NGUYỄN DU
- NHÀ TOÁN HỌC
- NHÀ TRIẾT HỌC
- NHÀ TRIẾT HỌC TỰ NHIÊN
- NHÀ TỰ NHIÊN HỌC
- NHÀ VĂN
- NHÀ VĂN HÓA
- NHÀ VĂN HÓA - TƯ TƯỞNG
- NHÀ VĂN VIỆT NAM
- NHÀ VẬT LÝ
- NHÀ VẬT LÝ HỌC
- NHÀ VIẾT KỊCH
- NHÀ VIRUS HỌC
- NHÀ XÃ HỘI HỌC
- NHẠC CÔNG
- NHẠC SĨ
- NHẠC SĨ TÂN NHẠC
- NHẦ VẬT LÝ
- NHÂN KHẨU HỌC
- NHÂN VẬT HOÀNG GIA
- NHÂN VẬT HOÀNG GIA TRUNG QUỐC
- NHÂN VẬT HOÀNG GIA VIỆT NAM
- NHÂN VẬT LỊCH SỬ
- NHẬT BẢN
- NHẬT VẬT HOÀNG GIA VIỆT NAM
- NHIẾP ẢNH GIA
- NỮ THỐNG THỐNG
- OPRAH WINFREY
- ÔNG CHỦ
- P
- PHI HÀNH GIA
- PHILIPPINES
- PHÓ TỔNG THỐNG HOA KỲ
- PLATON
- S
- SÁNG LẬP VIÊN
- SĨ QUAN HẢI QUAN
- SOCRATES
- SỬ GIA
- T
- TÁC GIA
- TÁC GIẢ
- THÁI LAN
- THẦY THUỐC
- THI HÀO
- THI SĨ
- THƠ
- THỦ LĨNH
- THỦ TƯỚNG
- TIẾN SĨ
- TIỂU THUYẾT GIA
- TK - LỮ KHÁCH VÔ HÌNH
- TK - LỮ KHÁCH VÔ HÌNH CẢM TÁC
- TK - NGHIỆM
- TỔNG BÍ THƯ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
- TỔNG GIÁM ĐỐC
- TỔNG THỐNG
- TRIẾT GIA
- TRỊNH CÔNG SƠN
- TỶ PHÚ
- VĂN HÓA - XÃ HỘI
- VĂN SĨ
- VỆT NAM
- VIỆT KIỀU
- VIỆT NAM
- VÕ TƯỚNG
- VOLTAIRE
- VỘI VÀNG
- Vua
- XUÂN DIỆU
- XUÂN QUỲNH
- XUẤT BẢN SÁCH HOÀNG GIA
Copyright ©
THẾ GIỚI DANH NHÂN | Bản quyền thuộc về DANH NHÂN VĂN HÓA - HOÀNG GIA
Danh nhân Văn hóa - Hoàng Gia
Danh nhân Văn hóa - Hoàng Gia