TRỊNH CÔNG SƠN – “Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động – Làm sao em biết bia đá không đau…”
TRỊNH CÔNG SƠN viết:
"... Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau... "
TK (*) – Nghiệm:
"...
Mưa vẫn hay mưa con đường xưa đó,
Làm sao em biết bia đá không đau.
Xin hãy đưa nhau qua miền đất rộng,
Để người xưa cũ - còn tìm thấy nhau.
Mây vẫn mây bay trên tầng tháp cổ,
Con đường xưa đó - em có đi qua?
Một chiều trở lại - một ngày đã qua,
Ai còn có nhớ - một thời đã xa.
Mây vẫn mây trôi trên tầng tháp cổ,
Con đường thấp thoáng - bóng dáng người xưa.
Mây vẫn mây trôi trên tầng tháp cổ,
Anh còn ở đó - người còn đó không?
Chiều nay còn mưa - Em còn đứng đợi?
Mỗi chiều lại đến - ta ngắm mây trôi,
Con đường xưa đó - con đường nay đây?
Diễm xưa còn đó - hay em đâu rồi?
Diễm xưa còn đó - hay em đâu rồi?
Ngày mai lại đến - từng áng mây trôi,
Ta thấy trong ta - một ngày mai đến,
Ta thấy trong ta - một ánh mắt soi.
Ngày mai lại đến - có ta trong đó,
Diễm xưa còn đó hay em đâu rồi.
Trong ánh mắt tôi - diễm xưa còn đó?
Diễm xưa còn đó - hay em đâu rồi?”
TK – Lữ khách vô hình, cảm tác